Lời cảm ơn
Tôi xin cảm ơn những nhân viên đặc biệt sau đây đã dành thời gian giúp kiểm chứng Anh ngữ của tôi trong trang Website này trong thời gian đầu. Từ ngữ không thể nói hết lòng biết ơn của tôi đối với sự giúp đỡ tận tình của các bạn. Những đóng góp của bạn mang rất nhiều ý nghĩa đối với tôi.
Mike Dũng Nguyễn
Tôi muốn cảm ơn cháu trai của tôi, Mike Dũng Nguyễn, vì những ý kiến hấp dẫn của cháu và việc biên tập bản thảo câu chuyện của tôi ngay từ giai đoạn đầu. Mike là người đầu tiên tôi chia sẻ câu chuyện này trong lúc tôi đang thiết kế trang mạng, và dự án của tôi, nhân dịp Mike đến thăm viếng nhà chúng tôi vào đêm giao thừa. Mike đã rất cảm động bởi câu chuyện của tôi và những bức ảnh đầy ấn tượng của Leduc về chuyến đi Singapore của chúng tôi. Mike đã thuyết phục tôi viết thêm vào "câu chuyện đằng sau câu chuyện" và khuyên tôi không kìm chế lại các chi tiết. Mike cũng đã giúp tôi đưa ra tiêu đề "Cùng chung một thuyền". Một điều có ý nghĩa rất sâu đối với tôi khi nghe cháu nói,
“Bác Nam, câu chuyện của bác cũng là câu chuyện của ba mẹ con. Con rất quí mến được học về lịch sử của bác. Nó rất hấp dẫn.”
Mike là thành viên họ hàng đầu tiên của gia đình tôi được sinh ra ở Mỹ. Cha của Mike là người anh cả của ba người anh em họ đã trốn khỏi Việt Nam trên thuyền cùng tôi vào đầu tháng 4 năm 1979. Mike có bằng Thạc sỹ về Nghệ thuật và Thiết kế từ Đại học Southern Illinois Carbondale và hiện đang dạy nghệ thuật / thiết kế tại đại học tiểu bang California ở Fullerton và Long Beach, Trường Đại học Orange Coast, Cao đẳng Cerritos và Nghệ thuật Ryman ở miền Nam California.
(ảnh của tôi và cháu Mike năm 1982)
Patrick Sullivan
Trong khi Mike bận rộn chuẩn bị đám cưới vào giữa tháng 2, tôi quay sang các đồng nghiệp của tôi để được họ giúp đỡ kiểm duyệt lại Anh ngữ. Tôi ngồi bên cạnh Patrick trong một bữa ăn trưa của công ty và anh ấy đã hỏi thăm tôi về những sinh hoạt riêng tư ngoài giờ làm việc. Tôi đã nói với anh ta về câu chuyện và dự án của tôi và hỏi anh ta nếu anh ta quan tâm đến việc kiểm chứng tiếng Anh của tôi. Không chỉ Patrick đã sẵn sàng giúp đỡ, nhưng anh hoàn toàn đắm mình trong câu chuyện của tôi và cung cấp nhiều đề xuất và cải tiến ngữ pháp trên trang web. Tôi cũng rất ấn tượng với sự cởi mở của Patrick đối với các nền văn hoá và thực phẩm lạ, bao gồm cả món ăn nổi tiếng của Việt Nam, "phở", và bánh tráng bún cá nướng của vợ tôi (xem ảnh). Patrick tốt nghiệp Học viện Bách khoa Worcester, Lớp học năm 2014, với bằng cử nhân khoa học kỹ thuật điện và máy tính. Ông hiện đang là một kỹ sư điện của IEC Corporation tại Sacramento, California.
“Học về câu chuyện của Nam và có thể giúp một số gợi ý nhỏ là một cơ hội tuyệt vời mà tôi rất mừng vì anh ấy đã chia sẻ với tôi. Tôi thật sự rất là vui!”
Sally Majors & Susan Anderson
Tôi cũng xin cảm ơn cô Sally Majors và cô Susan Anderson đã giúp đỡ trong việc biên tập bản cuối cùng cho trang web và dự án này. Họ là hai chị em lớn lên ở một thị trấn nhỏ ở Nebraska. Sau khi tốt nghiệp đại học bang Nebraska, thành phố Lincoln, cuộc sống của hai chị em có những hướng khác nhau: Sally và chồng cô định cư tại Kearney, bang Nebraska và Susan và gia đình cô chuyển đến khu vực vịnh San Francisco, bang California.
Cô Sally là giáo viên tiếng Anh đầu tiên của tôi ở Hoa Kỳ khi tôi bắt đầu học vào giữa lớp 7 ở trường trung học Kearney. Anh em họ của tôi và tôi thường chi vài giờ mỗi ngày với cô Sally học cách đọc và phát âm tiếng Anh cơ bản. Cô đã thậm chí mời chúng tôi đến nhà cô thăm viếng gia đình và ngủ lại. Đó là lần đầu tiên gần gũi với một gia đình người Mỹ mà tôi không bao giờ quên được. Cô Sally hiện đang nghỉ hưu ở thành phố Prescott, bang Arizona, và luôn bận rộn làm mỹ thuật thêu mền.
"Điều tôi nhớ nhất về Nam trong suốt thời gian ở trường trung học là tài năng tuyệt vời của anh ấy trong việc vẽ. Nếu chúng tôi có thêm thời gian vào cuối lớp học, các em sẽ tụ tập xung quanh bảng đen và Nam sẽ tạo ra một bản vẽ đẹp cho chúng tôi chiêm ngưỡng, ai cũng khâm phục!"
(ảnh của cô Sally ở trường KJHS)
Cô Susan là một nhà văn, cựu phóng viên báo, trợ lý quốc hội và nhà phân tích pháp luật. Cô không phải lúc nào cũng làm phóng viên, nhưng trình độ báo văn của cô có tác dụng trong mỗi con đường sự nghiệp mà cô theo đuổi. Cô bây giờ đã nghỉ hưu ở thành phố Larkspur, bang California.
Và trong một trường hợp thực sự của "sáu độ tách", mặc dù tôi đã biết cô Sally trong hơn 36 năm, tôi chưa bao giờ gặp chị của cô, Susan. Nhưng điều đó có thể thay đổi kể từ bây giờ vì chúng tôi đang sống cách nhau chỉ 90 dặm.
Brenda Evans
Khi cô đồng nghiệp Brenda của tôi mướn tôi vẽ bức tranh sơn dầu vào tháng 11 năm 2014, tôi đã yêu cầu cô ấy không trả công cho tôi bằng tiền, mà dành cơ hội giúp tôi với chuyện khác sau này. Lúc đó tôi đang viết chuyện này và tôi biết tài năng biên tập của cô ấy có giá trị hơn so với tiền mặt. (xem bức tranh tôi vẽ cho Brenda).
Brenda là người "đi đến" thông thường trong văn phòng của chúng tôi mỗi khi ai có nhu cầu chỉnh sửa bản sao. Ngoài ngữ pháp và chấm câu, cô ấy đã giúp tôi viết và biểu lộ chuyện rõ rệt hơn. Tôi cảm thấy rất may mắn khi có Brenda tham gia vào quá trình biên tập bản cuối cùng. Tôi rất an tâm biết rằng cô ấy tận tình kiểm tra chéo câu chuyện và điểm thời gian của tôi cho chính xác. Đóng góp của cô cho dự án này cao cả hơn 12 giờ đồng mà chúng tôi đã trao đổi, và tôi rất mang ơn sự cống hiến của cô ta.
Brenda tốt nghiệp đại học tiểu bang California, thành phố Sacramento với chuyên ngành về nghiên cứu truyền thông. Cô làm quản lý quảng cáo cho một tạp chí du lịch và cũng đã đi du lịch và đóng góp các bài viết cho tạp chí. Cô ấy hiện đang làm việc với tôi tại IEC Corporation với tư cách là trợ lý dự án và giữ cho văn phòng hoạt động, ăn uống tốt và hạnh phúc. Brenda là một người đam mê đi xe đạp (cô thậm chí còn đi làm bằng xe đạp) và gần đây đã có một niềm đam mê cho việc đua xe đạp.
(xem bức tranh tôi vẽ cho Brenda)
“Tôi nghĩ câu chuyện của Nam là một điều quan trọng để chia sẻ, đặc biệt là trong bối cảnh khí hậu toàn cầu hiện nay. Những gì chúng ta cần nhớ khi nói về người tị nạn và soạn thảo các chính sách về họ, là bất kể đất nước và xung đột mà họ đang chạy trốn, người tị nạn là tất cả con người xứng đáng được đối xử với lòng trắc ẩn và tôn trọng. Câu chuyện của Nam giúp đưa mối liên hệ giữa con người với chúng ta trong các bài báo và tin tức trên truyền hình. Tôi rất vinh dự được giúp đỡ Nam với dự án này.”
Hậu trường
Mẫu của quá trình chỉnh sửa Anh Ngữ của bản sao
Cuộc Phiêu Lưu Đi Singapore Của Tôi, 1979CÙNG CHUNG MỘT THUYỀN
Câu chuyện của Nam Nguyễn © 2016 | Hình ảnh của Vincent Leduc © 1979
Lời cảm ơn
CÙNG CHUNGMỘT THUYỀN Chuyện và thiết kế trang mạng của Nam Nguyễn © 2016 Hình ảnh củaVincent Leduc © 1979
Những bài hát về thuyền nhân tị nạn Việt Nam
"Sea of Memory
(Biển Nhớ")
- Mỹ Hạnh, 2011
"Sea of Memory
(Biển Nhớ")
- Khánh Ly, 1980s
"Refugee"
- Tom Petty & The Heartbreakers, 1979
"Un peu plus près des étoiles
(A Little Closer to the Stars)"
- Toulouse, 1984
Hình ảnh: Vincent Leduc ©1979 | chuyện và WEBSITE: Nam Nguyễn ©2016
NGÔN NGữ